Một Ngày Tại VN Qua Báo Chí, Truyền Hình Người Vọng Công Lý (danlambao) Ngày nọ qua tháng kia, tôi phải lo kiếm sống, lo bổn phận công dân là đóng thuế để “xây dựng đất nước”, chưa kể các thứ thuế hàng ngày về cầu đường khi lưu hành trên lộ, nhất là khi chẳng may gặp chú CS giao thông buồn buồn thổi toét một tiếng, mà điều này… khó tránh khỏi! Có khi chẳng có gì đáng tội, nhưng cái giấy kiểm định xe bị… mờ, đang lúc rảnh rang không có… mối, chú CSGT tình cờ “vớ” được, thì lại mất toi mấy trăm ngàn như chơi, còn “buộc phải phạm tội” nữa! (Dù tội này ở VN rất được khuyến khích, nếu không nói là bắt buộc, và là “bổn phận công dân” trong XHCN: TỘI ĐƯA HỐI LỘ!). Hôm nay tôi được nghỉ xả hơi một ngày, định làm một việc gì hữu ích. Buổi sáng thức dậy, tôi đọc một tờ báo, rồi đi một vòng ra chợ mua chút đồ cần dùng để “nếm thử” cái mùi “bão giá”, tối xem truyền hình một khúc, mà tôi choáng váng nhức đầu, đêm mất ngủ, nằm mơ ác mộng, trong người thì ấm ức, tâm trạng rối bời khiến tôi muốn bệnh! Vì sao vậy? Trên các tờ báo Tuổi Trẻ, Thanh Niên, Saigon Giải Phóng, với đầy các “tít” lớn bé như múa loạn:
Về tin quốc tế thì có các tựa:
Trong khi đất nước dầu sôi lửa bỏng như vậy thì lại còn thêm các “tin vui giải trí” như tin về các quan chức lớn nhà nước ăn chơi kiểu đại gia: thuê hẳn ca nô hay du thuyền hàng chục triệu một ngày, để đi nhậu lênh đênh trên sông nước hữu tình, với các người đẹp chân dài!.
Vì các “thượng cấp lãnh đạo” như thế, nên kéo thêm một lũ “hạ cấp thần dân” ăn theo: các thiếu nữ với các cách chụp ảnh “nhộng” để… bảo vệ môi trường; các nam nữ ca sĩ gân cổ lên phát biểu nhảm nhí, thiếu văn hóa; những “nghệ sĩ trẻ” trai có gái có, đua nhau phô hết mọi phần thân thể với các kiểu cọ uốn éo, “giải phóng” toàn bộ các chỗ kín cho nó được hưởng… chế độ tự do, khiến gây nhức nhối bực dọc cho người bất đắc dĩ phải ngó thấy! Nổi trội nhất là đã “nẩy nòi” được một số “hoa quả” đặc trưng của thời đại, những “tinh hoa” của XHCNVN hôm nay, là những “sát thủ giết người mỗi lúc một…trẻ hóa” (như báo Thanh Niên bình luận)! Điển hình như cậu thiếu niên LUYỆN của vùng núi rừng hiền hòa miền thượng du Bắc Việt, đã giết một lúc 3 mạng người, chặt cụt tay một cháu bé để cướp tiệm vàng,… làm gì không biết! Nhu cầu tiền thì chưa thấy cậu cần,nhưng máu hung bạo giết người thì cậu ta dư thừa, vượt bực, bởi vì đâu? Chưa hết! Còn các tin cũng không kém phần “tra tấn” cái đầu người dân như: Khai thác khoáng sản…vô tội vạ; khai thác titan bừa bãi lấp hết ruộng vườn nhà của người dân, ô nhiễm môi trường, cạn kiệt nguồn nước…do các doanh nghiệp được phép lẫn không phép, cả công ty lẫn tư nhân, có cả các quan chức nhà nước khai thác tự do, công khai, không phép! Sản phẩm thô đem bán bừa cho TQ tăng thêm thu nhập vào… ngân quỹ riêng, đặc biệt nghiêm trọng là ở tỉnh Bình Thuận! Bên cạnh những người dân đầu tắt mặt tối vì cuộc sống lầm than, bão giá, khổ sở vì xã hội nhiễu loạn, là những “tiên ông tiên bà” thảnh thơi đi du hí, dành “tiền may quần áo” vào việc ăn nhậu, thuê tàu du lịch, để tự do thể hiện nếp sống “thời tiền sử” mình trần trụi giữa thiên nhiên! Bên cạnh những hình ảnh cao quý của nhiều bạn trẻ yêu nước đi biểu tình chống xâm lăng, bị công an đạp thẳng vào mặt, bị khiêng như khiêng heo quăng lên xe đem đi nhốt, bị CA theo về tận nhà sách nhiễu, bị đuổi việc, đuổi nhà…, là các cô cậu con quan đi xe xịn, ăn chơi trác táng; và cả những thanh niên “nghèo giáo dục”, dửng mỡ lo phô bày cái cần giữ kín cho riêng mình, làm trò cười cho thiên hạ, và làm bẩn mắt người còn chút lương tri! Bên cạnh những “tư bản đỏ” bất lương, cỡi trên những chiếc xe siêu hạng, ở những ngôi nhà như lâu đài vua chúa, là những người tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm phải “ngậm một nỗi căm hờn trong cũi sắt”, những trẻ em bơi sông lội suối đến trường tìm “cái chữ” lo cho tương lai, mà chỉ thấy tương lai như đêm tối! Và còn nhiều những quả phụ, cô nhi đầu quấn khăn tang, cõi lòng tan nát vì chồng, cha bị công an đánh chết không cần lý do! Nghĩ gì đây? Cái đầu con người thì có hạn, mà hàng trăm hàng ngàn các tin... tức chết người kiểu đó, như những nhát búa bổ vào đầu người dân, làm sao mà nghĩ nổi? Có còn sống được nữa không mà nghĩ? Tôi chỉ còn thấy uất hận mà muốn hét lên rằng: CÁC NGƯỜI LÀ CÁI GIỐNG GÌ MÀ SAO ÁC THẾ? MÀ SAO VÔ LƯƠNG TÂM THẾ? MÀ SAO DỐT NÁT ĐẦN ĐỘN THẾ? MÀ SAO VÔ TRÁCH NHIỆM ĐẾN THẾ?! Đã dốt mà lại còn cố đấm ăn xôi, tham quyền cố vị, không trả lại cho người dân, nhất là những người có trí, có tài, có tâm, để họ lèo lái con thuyền quốc gia qua cơn hiểm nguy này! Có ai mà dã tâm và ngu xuẩn đến độ đi ký cái công hàm khốn kiếp công nhận chủ quyền của Trung Cộng trên biển đảo Hoàng Sa, Trường Sa, trong khi đó đang là của VNCH, như Phạm Văn Đồng, thủ tướng VC không? Có kẻ nào mà gian ác, quỷ quyệt, tham quyền vị đến độ bỏ quên nguồn cội, coi rẻ lương tâm, dẫn quỷ sứ về nhà, giao cho nó cả vùng thượng du, vùng Tây Nguyên cho đến đồng bằng, để nó đưa binh lính giả dạng công nhân vào lập làng xã, phá rối đất nước như nhà cầm quyền này không? Có kẻ khốn nào lại vác mặt đi cúi luồn, vâng phục bọn cướp nước để “DẸP TAN BIỂU TÌNH YÊU NƯỚC” như bọn Hồ Xuân Sơn, Nguyễn Chí Vịnh? Có cái chính quyền nào lại ngu muội và vô trách nhiệm đến độ làm cho cả một nền giáo dục sụp đổ, bên cạnh một nền kinh tế thối rữa, dân đói, sinh viên ăn mì gói quanh năm, đại học đóng cửa vì không có sinh viên đủ điểm đậu, môn sử thì hầu hết thí sinh đạt điểm 0? Đó là những cái tát nẩy lửa giáng vào mặt bọn cầm quyền mà vô nhân tính, thiếu giáo dục, mù tịt về kinh bang tế thế! Chỉ có một nhúm kẻ bất lương rải đinh phá xe của người lưu thông trên đường hầu kiếm chút tiền vá xe, mà không dẹp được, thì còn làm được gì mà đòi lãnh đạo? Hỏi các cháu tiểu học nó cũng còn nghĩ ra cách dẹp đinh tặc! Thế mà báo chí… báo hại ngày nào cũng tốn bao nhiêu giấy mực đưa tin, khiến gây sốc cho người đọc! Điểm sử đạt số 0 vì là SỬ GIẢ, SỬ DỐI, học không vô, ngoại trừ tác dụng khôn lường của việc dạy cho học sinh cách nói gian, nói dối, làm láo, bóp méo sự thật! Thày giáo gian, dâm, Luật sư chạy án, Bác sĩ buôn thuốc giả, để bệnh nhân chết oan, dân buôn gian làm giả vì sao? Còn lương tâm đạo đức đâu nữa mà sợ tội, sợ quả báo? Các ông bà lớn chẳng từng làm những “THÀY DẠY” MÔN ĐẠO ĐỨC GIẢ hay PHẢN ĐẠO ĐỨC này là gì? Dạy rất xuất sắc nữa ấy chứ! “Văn giáo” đâu bằng “thân giáo”? Tòa án, công an…, là những THÀY DẠY MÔN BẤT LƯƠNG, BẤT NHÂN, giết người như giết ngóe! Đất nước tan hoang vì bọn quan tham đã vắt đất ra tiền, phá rừng kiếm của! Bản chất “bất lương” ấy hầu như đã thấm nhập trong lòng những con người “cố chui bằng được” vào cái guồng máy chính quyền CS này để thể hiện cái bản chất cướp bóc, hối lộ, nhũng lạm… Vì thế mới có cái tin “cắt gân” trên báo: trong khi giá cả tăng chóng mặt, dân đói, thì “Ngày 14/7/2011, chỉ tịch UBND tỉnh Quảng Nam ký quyết định xây tượng đài Mẹ VN anh hùng với kinh phí 430 tỷ đồng”! Kẻ chủ trương xây tượng đài này còn huênh hoang: “Không những nó lớn nhất VN, mà còn lớn nhất cả Đông Nam Á”! Thưa quý ông có trí tuệ lùn mà “MÊ hạng NHẤT”! VN ta hiện đã có nhiều cái NHÁT thật kinh khủng rồi: DÂN NGHÈO NHẤT, CHÍNH QUYỀN GIÀU NHẤT VÀ THAM NHŨNG NHẤT; ĐẤT NƯỚC NGHÈO NHẤT, CHẬM TIẾN NHẤT, MÔI TRƯỜNG Ô NHIỄM NHẤT;THIẾU TỰ DO, VI PHẠM NHÂN QUYỀN NHẤT!... Còn chưa đủ sao, mà còn tính chuyện khoét đục “tượng đài” để đưa vào túi riêng, vừa kiếm danh, kiếm lợi?! Cần lo cho “tượng đài sống” gồm trên 45 ngàn bà mẹ VN anh hùng đang gần sắp xuống lỗ đi gặp con, mà còn bị lấy cả chỗ ở, hay bị tù đày, bị đánh chết kìa!!! Trong khi đất nước lâm nguy, điêu tàn, có bao tấm lòng vì nước vì dân sẵn sàng gánh vác, bao người hiền tài sẵn sàng sửa sang xây dựng nước, nhưng bọn bán nước nào có cho? Cái ức của người dân là NHÀ THÌ SẮP SẬP, MÀ MÌNH KHÔNG ĐƯỢC QUYỀN SỬA CHỮA! Ai muốn chữa nhà thì phải vào tù, hàng vạn tù nhân lương tâm điển hình là Cha Lý, Ts Vũ đó! Ai muốn chung tay xây dựng đất nước thì bị chặt tay, anh Điếu Cày đó! Ai dám ngẩng cao đầu, cất cao giọng để đả đảo quân xâm lược TC thì bị đạp vào mặt, bị mất việc, bị đuổi nhà, như anh Đức, em Phương… đó! Những mầm non ưu tú của đất nước, những người con yêu của Tổ Quốc, thì trở thành kẻ thù không đội trời chung của bè lũ Việt gian bán nước, và bị tiêu diệt dần mòn, như các LS Định, thạc sĩ Tiến Trung, Duy Thức, Thăng Long… và các bạn trẻ CG ở Vinh đó! Các bệnh nhân thì được TỰ DO ĐI TÌM CÁI CHẾT, vì bệnh viện TĂNG PHÍ ĐỂ GIẢM TẢI (?)! Các học sinh, sinh viên thì bị… GIẢI PHÓNG KHỎI NHÀ TRƯỜNG, tha hồ mà đứng đường vì học phí cao, nhiều khoản phụ thu không có sức mà đóng, hay thi không đủ điểm! Đám người trẻ sẽ được tung ra… chợ trời mà học buôn gian bán lận, học mánh lới, hay học trên game cách giết người như một trò tiêu khiển, và tiến thẳng đến một TƯƠNG LAI “SÁNG LẠN” TRÊN THIÊN ĐƯỜNG XHCN như hiện tại!!! Ôi tôi điên đầu mất, vì MỘT NGÀY NGHỈ ĐẦY KHỦNG KHIẾP! Tối đến, tôi chợt ngó qua TV đang có đoàn nghệ sĩ trình diễn một nhạc cảnh đánh thức lòng yêu nước và trách nhiệm của người dân khi nước nhà lâm nguy: bản nhạc “HỘI NGHỊ DIÊN HỒNG”. Tiếng trống chiêng thúc giục, với lời ca bi hùng như một bài hịch tướng sĩ: “Toàn dân nghe chăng, sơn hà nguy biến, hận thù đằng đằng, nên hòa hay chiến?…”. Rồi tiếng “dân” đồng thanh dõng dạc: “QUYẾT CHIẾN! QUYẾT CHIẾN!”, “HY SINH! HY SINH!”, khiến toàn thân tôi rung lên vì súc động! Bất giác trên màn hình, máy quay chĩa về phía khán thính giả, một cảnh tượng thật…hãi hùng (Vâng! Đối với tôi là quá kinh hoàng!): các quan chức nhà nước đang ngồi đầy trên các hàng ghế đầu, cả công an mặc sắc phục, mặt nào mặt nấy ngơ ngơ như không có hồn, có kẻ còn ngó qua ngó lại như không có gì đang “lọt” vào mắt, vào tai! Lạ thật! Có lẽ họ miễn cưỡng phải ngồi “trình diễn” ở đây, nhưng lòng dạ còn đang mải nghĩ về cái ghế, túi tiền ở nhà? Hay họ đang mơ màng đến ngày cuối tuần sẽ đi…tắm tiên ở đâu, với em chân dài nào? Có thể vậy được sao??? Bổng đứa con tôi ngồi bên cạnh bật lên câu nói: “Trông những cái mặt phì nộn ngơ ngơ thấy mà phát…ớn! Không biết mấy người có hiểu người ta (các nghệ sĩ đang trình diễn) muốn nói với các người gì không?” Ôi! Tôi nóng cả mặt, muốn đập tan cái TV cho rồi! Tôi thiếp đi vì một ngày nghỉ quá… mệt! Tôi rơi vào một ác mộng kinh hoàng: bọn giặc cướp đông đảo giống bọn Tàu ô đang cầm giáo mác xông thẳng vào tôi! Và tôi hét lên: “Cướp! Cướp! Cứu tôi! Cứu tôi!”, khiến con tôi hoảng hốt chạy vào hỏi: “Mẹ làm sao thế mẹ?”. Tôi tràn nước mắt, lắc đầu! Ôi! Đất nước tôi! Ai cứu dân tôi, nước tôi bây giờ?! Người Vọng Công Lý (danlambao) |
Thursday, September 22, 2011
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment